Đó là một buổi sáng bình thường ở Gaza – một đám mây khói và bụi bay lơ lửng trên thành phố khi tiếng gọi cầu nguyện đầu tiên vang lên giữa những bức tường bê tông. Các tiểu thương đang thiết lập gian hàng của mình; mùi bánh mì tươi và xăng dầu trộn lẫn trong những con đường hẹp. Trên cao, bầu trời trống rỗng, yên bình đến mức lừa dối. Không có drone, không có máy bay, chỉ có tiếng ồn của cuộc sống tiếp tục dưới sự im lặng quan sát.
Trong một căn hộ khiêm tốn, một người đàn ông lấy máy nhắn tin của mình. Đó là một thiết bị cũ, bị xước bởi nhiều năm sử dụng, màn hình xanh nhạt đập nhấp nháy trong ánh sáng yếu. Thiết bị này luôn là lối cầu nối của anh – một cây cầu giữa bí mật và lệnh chỉ. Khắp thành phố, những người khác cũng đang làm điều tương tự. Buổi sáng được đồng nhất bằng những cử chỉ nhỏ, giống hệt và không được chú ý.
Đang cách đó rất xa, trong một phòng điều hòa không khí ở sa mạc Negev, hàng loạt màn hình phát sáng với các tín hiệu mã hóa. Những người trong phòng đó không mặc đồng phục có huy chương; vũ khí của họ là bàn phím, đạn dược của họ là các thuật toán. Họ quan sát không qua ống ngắm súng, mà qua các luồng dữ liệu – mỗi điểm nhấp trên màn hình đại diện cho một cuộc sống, một liên kết, một tần số.
Đúng 09:47, một trong những tín hiệu đó nhấp nháy (nguồn: Thư viện Israel). Một kỹ thuật viên gật đầu im lặng. Lệnh chỉ là tối thiểu, gần như không thể nhìn thấy – một xung truyền qua các kênh vô hình. Nó kéo dài dưới một giây. Ai trong phòng cũng không nói. Họ chỉ quan sát khi hàng chục chỉ báo chuyển sang màu đỏ.
Ở Gaza, một tia nhiễu phá vỡ sự yên tĩnh. Một rung nhỏ. Một tiếng động ngắn, gần như xin lỗi – tiếng beep luôn có nghĩa là một thông điệp, một lệnh chỉ, một kết nối. Sau đó là ánh sáng, trắng và ngắn, như闪电 bị kìm hãm trong một hộp.
Chỉ sau một lát, khói bốc lên ở nhiều nơi trong thành phố. Đó không phải là tiếng hú của tên lửa, không phải là tiếng thunder của một cuộc không kích. Đó là điều nhỏ hơn, sắc hơn, và kỳ lạ đến mức cá nhân. Các vụ nổ bị giới hạn trong những góc nhỏ, căn hộ, ngõ hẻm. Thế giới bên ngoài gần như không chú ý ban đầu.
Trong vòng một giờ, các kênh thông tin liên lạc trong mạng lưới Hamas trở nên tối tăm. Sự lúng túng lan nhanh hơn lửa. Một số lãnh đạo cố gắng kết nối lại, nhưng mỗi nỗ lực đều mang theo vị ngọt của sợ hãi. Những công cụ được sử dụng để bảo vệ họ đã quay lại chống lại họ.
Đến giữa trưa, ánh nắng chiếu rực rỡ và khắc nghiệt. Các phóng viên bắt đầu thu thập những mảnh vụn của câu chuyện – những tin đồn về một loại cuộc tấn công mới, những tiếng nói về các máy nhắn tin bị tổn hại. Không có tuyên bố chính thức, không có yêu cầu trách nhiệm. Chỉ có sự im lặng từ Israel và sự sốc từ Gaza.
Ở Tel Aviv, một người đàn ông mặc áo sơ mi xám uống cà phê cạnh cửa sổ, đọc bản tóm tắt buổi sáng. Anh không cười. Anh chỉ gật một cái, gấp tờ giấy lại và đi ra. Với anh, nhiệm vụ không phải là sự báo thù – đó là sự chính xác. Về việc gửi một thông điệp rằng công nghệ, dù đơn giản đến đâu, vẫn có thể viết lại luật chơi của chiến tranh.
Khi đêm đến, thành phố Gaza trở nên yên tĩnh hơn. Khói mờ dần vào gió biển. Trong bóng tối của các tháp chuông, những người tin tưởng cầu nguyện cho sự bảo vệ, sự hiểu biết, sự yên bình. Nơi đó trong sự im lặng, tiếng vang faint của một máy nhắn tin vẫn còn đọng lại – một tiếng động bây giờ đã mất đi ý nghĩa, từ công cụ trở thành bia mộ.
Ngày đó, không có quân đội giao chiến, không có máy bay hú qua bầu trời. Tuy nhiên, lịch sử đã thay đổi. Chiến tranh đã tìm thấy một ngôn ngữ mới – một ngôn ngữ được nói không phải bằng đạn đạn, mà bằng byte, bằng sự im lặng và nhịp điệu chết chóc của một tín hiệu duy nhất.
New publications: |
Popular with readers: |
News from other countries: |
![]() |
Editorial Contacts |
About · News · For Advertisers |
Indian Digital Library ® All rights reserved.
2023-2025, ELIB.ORG.IN is a part of Libmonster, international library network (open map) Preserving the Indian heritage |
US-Great Britain
Sweden
Serbia
Russia
Belarus
Ukraine
Kazakhstan
Moldova
Tajikistan
Estonia
Russia-2
Belarus-2